Chính thức: Đã rõ lí do vì sao ông Tuệ “từ chối” không cho anh Báu và Anh Gi áp tiếp tục đi cùng đoàn. Ai đọc xong cũng bứ;;;c xúc thay
Nghe Báu và Sư Minh Tuệ đối đáp để hiểu bản chất vấn đề. Có mấy điểm cần chú ý là chức Trưởng đoàn là ai giao cho hay anh Báu tự nhận? Anh tự nguyện mà người ta không cần nữa thì anh cố ở lại để làm gì? Anh nói là thương kính thầy nhưng trên kênh truyền thông của anh người ta chửi thầy vô ơn sao anh không một lời biện hộ hay nhắc nhở?
Hãy nghe:
Anh Báu: Mọi thứ phải được tổ chức, phải trong tầm kiểm soát để an toàn…
Minh Tuệ: Mọi thứ cứ để tự nhiên. Ai muốn tu học theo Phật đi theo đoàn thì đi, ai hết duyên thì tự rời khỏi đoàn; tự nhiên đi khất thực, có thì ăn, không có thì ăn lá cây, uống nước suối mà đi; ai muốn phỏng vấn, trò chuyện, cứ tự nhiên; ai muốn quay phim, ghi hình, livestream kệ họ; trên đường gặp trộm cướp, kệ họ; họ có đầu độc mình chết cũng không sao; mình đi vào chỗ chiến trận có thể chết, có thể đem lại hoà bình …
Anh Báu: Thế thì sẽ như một cái chợ à?
Minh Tuệ: còn hơn một cái chợ ấy chứ!
Anh Báu: Nhưng con có nhiệm vụ bảo vệ Thầy…
Minh Tuệ: Anh Báu có bảo vệ được anh Báu không mà anh Báu bảo vệ con? Một người bệnh sắp chết anh Báu có bảo vệ được họ không? Anh Báu hãy bảo vệ anh Báu thôi. Con không cần anh Báu bảo vệ…
Anh Báu: Nếu để tự do tùy tiện, một sư nữ bảo tiền kiếp là vợ của Thầy cứ đi theo đoàn thì xử lý thế nào?
MInh Tuệ: Minh không xử lý ai cả. Mình chỉ tự xử lý mình thôi. Tiền kiếp thì ai cũng có nhiều vợ. Anh báu tiền kiếp cũng nhiều vợ lắm…
Anh Báu: Tại sao các “sư nhỏ” có những sai phạm, không giữ giới, Thầy không nhắc nhở, giáo dục… Có người nhìn gái đẹp, có người muốn có điện thoại… Cầm điện thoại rồi suốt ngày lướt mạng thì tu gì?
Minh Tuệ: Không có ai là “sư lớn”, “sư nhỏ”, tất cả bình đẳng, cùng đi tập học. Con có phải là sư phụ của họ, họ có là học trò đâu mà con có quyền nhắc nhở, giáo dục… Anh Báu chỉ nhìn hình thức bên ngoài rồi đánh giá. Người ta nhìn, những tâm thanh tịnh; người ta cầm điện thoại để nghe kinh pháp thì tốt chứ sao. Mình cứ tu đúng lời Phật dạy, không phán xét ai cả. Tự người ta có duyên tu theo Phật thì tự họ sẽ sửa tâm của mình.
Anh Báu: Nếu để tự do cho các youtuber hoạt động họ sẽ gây rối, có người cho flycam bay cả trên khu quân sự, họ bắn rơi flycam… Như vậy là vi phạm pháp luật nước người ta, sẽ bị trục xuất… Báu phải chịu trách nhiệm về mọi chuyện với Đoàn, không thể để tình trạng vô tổ chức được…
Minh Tuệ: Ai vi phạm người đó phải chịu trách nhiệm. Anh Báu không phải chịu trách nhiệm.
Anh Báu: Nhưng con là Trưởng đoàn, phụ trách đoàn phải chịu trách nhiệm….
Minh Tuệ: Anh Báu không phải trưởng đoàn, phụ trách. Con chỉ nhờ anh Báu giúp giấy tờ để con tự đi thôi. Còn ai muốn đi là tuỳ họ. Nếu anh Báu không kham nhẫn, giữ giới thì anh Báu sẽ ngày càng xa con.
Anh Báu: Con vẫn giữ năm giới. Nếu con phạm giới, làm gì sai, con xin sám hối… Thầy bảo xa con là muốn con về, không đi nữa phải không?
Minh Tuệ: Anh Báu phát tâm hoan hỉ giúp đỡ mọi người là có vô lượng phước báu. Nhưng anh Báu không kham nhẫn thấy sân hận, bức xúc mà đi theo đoàn thì anh Báu đau khổ, không hạnh phúc. Con không muốn anh Báu đau khổ, để anh về, anh Báu sẽ được hạnh phúc…Anh Báu về sẽ có người khác hữu duyên hoan hỉ giúp đỡ…
Sau buổi họp toàn đoàn tối mùng 3 Tết, dường như mọi người đã tạm buông bỏ những khác biệt để có nhận thức chung, đảm bảo cho chuyến đi tiếp tục. Có lẽ anh Báu là người “tự chuyển hóa” mạnh nhất, nên anh rút lại những “lời kết tội mấy sư nhỏ”; “họp báo” đông vui và anh Báu yêu cầu dẹp những chuyện lùm xùm trước đây, ủng hộ đoàn tiếp tục bộ hành sang Ấn Độ tốt đẹp. Từ sáng mùng 4 Tết thấy các youtuber bám theo đoàn khá đông, quay phim, phỏng vấn thoải mái…
Anh Báu lại đi bên sư Minh Tuệ và đối thoại vui vẻ: Ai tốt xấu mình không được phê phán hả thầy?
Minh Tuệ: Anh Báu bị trói thì có đi cởi trói cho người khác được không?
Anh Báu: Con có cách cởi được. Con nhờ anh Giáp…